Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1500). Nối Nghĩa Khâu Tình. Treo bóng nguyệt trên nền trời đen mượt. Gió vi vu lả lướt quyện non ngàn. Bên thềm cửa bút đan dài thườn thượt. Trang giấy luồn mực ướt sũng tràn...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1501). Nốt Trầm Vấn Vương. Say sưa ngây ngất vần thơ. Say thương, say nhớ, say chờ...Nàng ơi! Ban mai văng vẳng ru hời. Lời thương tiếng nhớ gợi chơi vơi lòng. Đôi bờ ngăn cách...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1502). Năm Tháng Phù Vân. Bên góc quạnh lê thê buồn trăn trở. Trái ngang tình vàng võ nét thu phai. Quả chan chứa tràn đầy muôn luyến nhớ. Chỉ âm thầm, lối ngõ vọng trời mây... Dạ...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1503). Kết Câu Phỉ Nguyền. Tạm biệt hạ trời đang mùa giao tiết. Ngọn thu phong mài miệt quyện non ngàn. Những phiến lá đổi sang mầu da diết. Thoảng đong đưa tha thiết trải hanh...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1504). Tặng Em Khúc Nhạc Hồn Thương. Thắm thoát gần hai năm rồi Quỳnh nhỉ! Đến hôm nay cũng phỉ được đôi phần. Từ nẻo vắng âm thầm trăn trở nghĩ. Cố sức mình nung chí vượt thênh...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1505). Gửi Mình Điệp Khúc Khang Ninh. Mới chớp nhoáng nay “Con” đà khôn lớn. Vạm vỡ hình, bậm trợn, khá phổng phao. Khiến Cha Mẹ nghẹn ngào mi mơn mởn. Rớt giọt mừng, mừng gợn khúc...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (150). Sẻ Chia Nỗi Niềm. Nỗi niềm bộc bạch của Mình. Đọc qua rưng lệ hồn linh nghẹn ngào. Cảm nguồn xướng hoạ đổi trao. Từ lâu em đã nao nao cõi lòng. Dưới vầng trăng sáng mênh...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (15). Vương vấn…. Chẳng hiểu vì sao thấy nhớ nhung. Tới lui tìm kiếm bấy nhiêu lần. Chỉ đìu hiu vắng, mờ lam khói. Khiến cõi lòng ta chạnh ngỡ ngàng. Phải chăng ấp ủ ở con tim. Đăng...
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1506). Của Mình Mà Chưa Thể. Đêm từng đêm lặng ngồi yên thao thức. Chuyện xa gần từng phút vẫn miên man. Một cái gì như bâng khuâng, day dứt. Rỉ rả bào, châm chích ở con...