còn đâu để mà…
Còn Đâu Để Mà…
Sắc thu ửng ánh lệ sầu
Lặng im em đứng thật lâu…Như là
Chờ nghe tiếng của “Người ta”
Dẫu hờn, dẫu trách cũng xoa ngậm ngùi
Bởi vì đã chết trong tôi
Còn đâu có nữa những lời cùng ai
Nên đành mặc “ấy” ở đây
Bán buôn lo bán…Thở dài làm chi!
Đêm qua khuất mất ảnh thề
Non ngàn mờ mịt, đường về tối tăm
Màn đen phủ kín dấu chân
Xót xa lữ khách, muôn phần ước mong
Người yêu bỗng chốc có chồng
Trời ơi! Đau đớn cõi lòng biết bao
Vậy mà chẳng hiểu vì sao
Cho đầy uất hận, tuôn trào máu tim…
Ôm buồn đứt sợi tơ duyên
Âm thầm từ giã, cố yên nỗi niềm
Giờ nầy em lại qua tìm
Khiến tôi phải vướng bận thêm…Cái gì!...
Rồi thì lặng lẽ em đi
Hướng theo héo hắt kéo lê bóng tình
Chạnh nghe thương nhớ ảnh hình
Ngàn yêu em tặng cho mình đó nha…
Lan ơi! trăng đã rụng tà
Dòng sông diệu vợi cách xa nẻo bờ
Còn đâu da diết đợi chờ
Còn đâu bến mộng… Để mà không lơ!
5/9/2017
Nguyễn Thành Sáng