những tờ lịch mồ côi
Cho anh một thoáng áo vàng
Xa buông sợi nắng giăng ngang mắt cười
Cho anh chút xíu da trời
Nhuộm xanh ngày tháng như hồi còn em
Nhớ ai thu bỏ đi tìm
Buổi chiều loãng gió phố thèm lá rơi
Hè qua phượng ngủ hết rồi
Những tờ lịch mới mồ côi không mùa
Hà Nội 1992