bên sông chiều xuống
Giữa trời ai tạc núi cao
Sân mờ bụi phủ dáng nào như quen
Mưa đời nặng giọt buồn riêng
Hàng cau no nước nghiêng nghiêng mái nhà
Lá trầu vàng đẹp nết na
Bên sông chiều xuống - mẹ gà gọi con
Giọng buồn giọng tủi héo hon
Đục khàn xa tắp dặm mòn về đâu
Mênh mang nước chảy qua cầu
Dấu đời cỏ mọc úa màu thời gian