không con, ai vét đất bồi ấy lên
Rau dừa xanh ngọn dưới mương
Bếp chiều nồi mắm tỏa hương ngạt ngào
Con giờ lưu lạc phương nào
Đêm đêm chiếc bóng mẹ rầu con ơi
Rạch kia đã cạn hết rồi
Không con, ai vét đất bồi ấy lên?
Nhớ mùa nước lớn tràn hiên
Một tay con đắp, con giềng bờ ao
Miệng cười con nói không sao
Cá không vượt nổi đăng cao như vầy
Ao giờ lau sậy mọc đầy
Ròng ròng đỏ ửng một bầy, con ơi!
.