Giời sinh ra ta kiếp con quay Quay tít mù xanh nghĩ cũng hay Thân ta ví to bằng quả đất Cũng cho thiên địa có đêm ngày...
Giờ đây vì cớ là sao? Xa nhau thôi chẳng dỗi hờn Cánh hồng giữa gió mưa ơi Ngộ Không, Cô Bé yêu hoa ?
Giới thiệu về tôi là điều dễ dàng Ngày sinh-mất giữa là ngày còn lại Một nửa tôi sự thật nửa huyền bí Ngoài sự tồn tại tôi chẳng biết gì...
Giờ không còn thế nữa Loài hoa này giờ đã Cũng gian dối như người Tôi đã chẳng còn tin Cái vẫy đuôi của chó Không còn vẻ trung thành.
Giống như con ngươi trong mắt Thượng Đế trong hồn con người. Đi tìm Ngài từ bên ngoài Là việc điên rồ, vô ích.
Gió ơi, gió hãy làm ơn Nói với em rằng tôi sẽ đến Và xin gió hãy làm ơn Gió hãy hát rằng: tôi yêu em
Giống như vĩnh hằng, giống như phận số Con mắt của tình, của lương tâm anh đó Còn anh sống trái ngược với đời anh Và điều này từ lâu anh đã rõ.
Giờ trong anh chỉ còn hồi tưởng Nó là niềm vui, là nỗi khổ đau. Trầm tư hơn và đau buồn đến vậy Và để trong mỗi bức thư vô tình.
Gió từ biển xin nhẹ nhàng thổi để Ta cùng cười – cả anh và em nhé! Ta mỉm cười với xứ sở thân thương Không phải nhà. Dù cuộc đời cho không.
Giống như cái ngày tháng xa xưa ấy Những thằng lưu linh - Lấy rượu làm danh Nhưng chẳng lẽ nó không sáng chói Nên giữa đường tôi muốn quay trở lại...