tháng tư ở bắc cần thơ
Qua bắc chiều tàn sông chảy xiết
nước cuộn về đâu buổi rút quân
lòng ta xám đục theo ngày hết
không chắc rồi mai mây sẽ tan
cởi nón sắt ra còn thấy nặng
đầu đội trời hay đội tử sinh?
dưới chân nước xiết đang trào sóng
vuốt mặt chưa già đã nếp nhăn
qua giữa Hậu giang vừa tối sẩm
phía trước Cần Thơ nhốn nháo đèn
ngoái lại Bình Minh ngùi cố quận
giờ này phòng tuyến giặc tràn lên?
đồng đội ta đã quen bờ bụi
đóng quân đâu cũng gọi quê nhà
bỗng ùa khóc u hờn một nỗi
giữ không tròn miếng đất ông cha
thằng em kề cận nhìn phơ phất
thả ba-lô phủi bụi trên mình
còn cây súng để cầm chân giặc
dễ cởi mà quăng cho nhẹ tênh?
tướng sĩ thời xưa thà tự sát
trận chưa tàn sao lại lui binh?