sân ga chiều ly biệt
      
      
      
      
        Đường gập ghềnh khúc khuỷu đến sân ga 
Chiều tiễn biệt nhạt nhoà màu nắng Hạ 
Cỏ cây biết gì ? Cũng vàng chiếc lá 
Gọi mùa Thu về pha lại sắc màu 
Bụi đường bay vào tròng mắt đỏ au 
Khi tiếng gió vang còi tàu thúc giục 
Phút yếu lòng sợ bước chân ngã gục 
Gượng môi cười giấu cảm xúc riêng tư 
Vẫn hỏi lòng xa nhau thật đấy ư ? 
Em thay tiếng tạ từ bằng ánh mắt 
Không sắc bén mà lòng trăm vết cắt 
Nghìn mối tơ giăng gút mắc rối bời 
Thầm nhủ lòng chỉ là giấc mơ thôi 
Cơn ác mộng cho biển đời dậy sóng 
Đưa bước chân tới vùng hoang lạc lõng 
Mượn trăng tà tìm chiếc bóng thân quen 
Trả em về với thế giới riêng em 
Chiều nắng tắt phố lên đèn rực rỡ 
Lời hoa mỹ ngọt ngào đầy cám dỗ 
Đón đợi em rộng mở ấm vòng tay 
Tàn suy tư tàu chuyển bánh lăn quay 
Hồn rạn vỡ nửa tỉnh say nửa mất 
Trôi lang thang giữa phố đông tất bật 
Cố tìm em người duy nhất tôi yêu 
Gió Bụi