một lần ngây ngô
Cũng lần đó em vô tình qua ngõ
Đẹp kiêu sa nên nắng ngẩn ngơ nhìn
Để mây đen chợt kéo đến thình lình
Rơi nặng hạt vào hồn anh ướt nhũn
Cũng lần đó đường ngập mưa thành vũng
Giữ chân em trú tạm trước hiên nhà
Khiến tim anh đập loạn nhịp tình ca
Suốt mấy bận vào ra mà chẳng nói
Cũng lần đó gió không thèm ngưng thổi
Hương tóc em thơm ngát tận vườn sau
Ngọn trúc xanh len lén khẽ quay đầu
Ngân điệu sáo vui mừng duyên hạnh ngộ
Cũng lần đó anh trở thành gã ngố
Nhìn em đi dần khuất phía cuối đường
Thật xa rồi còn tiếc nuối vấn vương
Và chợt nhớ tên em chưa kịp hỏi
Lã Thế Phong
July 19/05