mười năm tao ngộ
Vẫn đó là em của thuở nào
Mười năm sương gió thoáng hư hao
Dáng thanh như ngọc giờ tiều tụy
Áo cũ sờn vai gánh dãi dầu
Ngày ấy em đi trong rộn ràng
Giữa lời chúc phúc buổi sang ngang
Ai biết đời qua nhiều giông bão
Hoa tím yêu xưa chớm héo tàn
Tôi tưởng mình tôi mới thấy buồn
Ôm nỗi niềm riêng chẳng chịu buông
Nào ngờ bên góc trời xa thẳm
Có kẻ đêm về lệ vẫn tuôn
Như tảng đá nằm nghiêng lặng câm
Nhìn em chỉ biết xót thương thầm
Phải chi ngày ấy em đừng vội
Đưa giấc mơ lên chuyến thăng trầm
Lã Thế Phong
Nov. 16/05