em vẫn là em
Vẫn là em như thế
Nhưng giờ quá xa xăm
Nụ cười hình như mất
Theo ngày tháng thăng trầm
Ta nghe từng con phố
Rên xiết giữa cơn giông
Gót chân em vội vã
Chạy trốn quá khứ lòng
Vì em còn nuối tiếc
Bên ấy một mùa Đông
Ta một trời thấp thỏm
Nhìn Hạ khóc bên sông
Vẫn là tình như thế
Xa cách đến nghìn trùng
Hai người trông xa lạ
Giữa phố đời mông lung
Lã Thế Phong
July 17/05