một ngày đi làm
Cái phòng Lab cũ mèm,
chật chội với bao nhiêu là chai lọ
máy móc cũng phải bon chen
cạnh tranh nhau để xí cho mình một chỗ <:D>
........có lẽ, HPLC chiếm khá nhiều ưu thế
vì chẳng có viên thuốc nào mà không phải chạy qua column
Mỗi viên thuốc đều cần ba thứ test
impurity, assay, disolution
Ngành y học dường như yêu màu trắng
nên tôi suốt ngày bị nhốt trong bốn bức tường cùng bộ đồ lab
...............trắng toát một màu tang
có phải vì màu trắng tượng trưng cho sự trong sạch ?
nhưng với tôi, màu trắng lại là màu nghiệt oan
Cái phòng lab trắng toát
chỉ thấp thoáng ẩn hiện màu da của con người
.....vàng, đen, trắng
Những sắc màu trên những đôi mắt vì hóa chất - kém tươi
Ngày mỗi ngày xoay tua bao nhiêu đó việc
Những đôi tay tỉ mỉ cân đo,
và pha chế,
và dilute,
và filter....
ôi, toàn những việc mà người ta phân phát cho những kẻ có title là chemist
để rồi cuối cùng chỉ trích ra có chút xíu thứ hóa chất hỗn hợp mà cho vào cái máy chết tiệt kia
Cái máy HPLC ấy khoẻ ghê, chẳng ngủ nghê
hai mươi bốn giờ xoay vòng, nó chạy chẳng hề ngơi nghỉ
cứ mỗi test cũng mất đến hàng trăm phút
và chúng tôi, cứ thay phiên nhau bỏ sample vào máy xếp hàng cho nó test ngày đêm
Ma cũ, ma mới gặp nhau cười duyên
rồi đem những khó khăn ra để hù nhau xem ai yếu bóng vía
Họ ngẫm nghĩ chắc tôi trong số ấy
làm dăm hôm rồi sợ quá chạy dài <8D>
Cũng có thể lắm, chỉ trong nay mai
Tôi chán mớ đời quay qua bỏ trốn
xưa này tôi chưa bao giờ bị bó buộc
và trên bàn làm việc chưa hề thiếu cái pc
Thế mà giờ đây
cái pc chỉ toàn những program đáng ghét
hãng không cho tôi vào net
cũng chẳng cho tôi quyền sử dụng cell phone <:(>
vài gương mặt lạnh tanh
Bà Sara chống cằm nhìn pc buồn bã
có lẽ test của bà đã chẳng như ý muốn
nên gương mặt bà co rúm vì lo rầu những rối rắm tiếp theo
....lỡ test bị Fail
cả môt bầu trời sẽ u ám
mệt bản thân mà mêt luôn các boss
kéo lôi theo hàng trăm thứ phiền hà
mặt trời lặn
môt ngày làm rồi cũng hết
ngày mai,
vòng luẩn quẩn lại bắt đầu.........