nguyên vẹn
Tác giả:
Bảo Giang
Nguyên vẹn. Nếu biết tình si muốn lại gần, trời ơi tôi phải thủ lo thân. Ra đường khép kín đôi tà áo, vào lớp váy dài phủ kín chân. Chẳng để hồng đào lồ lộ nữa, kẻo người nhìn thấy khổ vào thân. Hẹn hò, mây nước,...
|
những mùa xuân qua 1.
Tác giả:
Bảo Giang
Trời Thái Bình mây trôi bàng bạc, ðất Xuân Lộc nghe nặng đôi chân. Ta nhớ mãi ngày xa đất bắc, tuổi lên hai chửa biết đánh vần. Ngồi trong thúng mẹ còng lưng gánh, rời quê xưa biết gì là xuân? Từ...
|
những mùa xuân qua 2.
Tác giả:
Bảo Giang
Từ Xuân Lộc, rừng cao ôm gối mộng. Về Sài Gòn, ta dựng một trời mơ. Đường xa, trời lạ, cỏ hoa cũng lạ. Vững bước vin mây theo bước người hiền. Vai nghiên bút nhập đoàn làm sỹ tử, quyết một phen cho trời đất lưu danh, mở...
|
nhớ
Tác giả:
Bảo Giang
Tôi đi, tôi đi trong buổi hoàng hôn trốn nắng, mặt trời còn mà hơi ấm đã tan. Tôi đi chạm vào không gian lạnh lẽo, trời xa người và người cũng xa tôi. Tôi đi trong buổi hoàng hôn trống vắng, ước hẹn nào cho hơi ấm...
|
ngày ta về
Tác giả:
Bảo Giang
Ngày ta về như bóng mai lớn dậy, nắng vươn lên chiếu rạng cả giang sơn. Rồi mẹ dẫn con đến trường khai bút, tổ Quốc dạy con tiếng nói làm người. Ngày ta về dẫu cảnh đời xương điểm, cũng vẫn là một thời tuổi hái...
|
những mùa xuân qua - 2.
Tác giả:
Bảo Giang
Những mùa xuân qua -(2). Xuân Lộc - Khai Phá, từ Xuân Lộc, rừng cao ôm gối mộng. Đến Long Xuyên, ta dựng một trời thơ. Đường xa, trời lạ, cỏ hoa cũng lạ. Vững bước bên ta có Thống, Phu, Hiền. Về Sài gòn nhập đoàn...
|
người xưa đâu?
Tác giả:
Bảo Giang
Kính dâng anh hồn Tử Sỹ Việt Nam Cộng Hòa. Trăng cao một bóng mờ nhân ảnh, dưới nấm mộ sâu xương cốt tàn! Cảnh cũ còn đây cơn gió thổi. Hoa Vàng năm trước giờ nơi nao ? Người xưa đâu, hỡi người xưa...
|
người đi, xuân có về
Tác giả:
Bảo Giang
Gío mây ơi ta hỏi câu này, mấy chục năm rồi em ở đâu? Đất trời nơi đây đà đảo lộn, nắng Vàng yêu dấu có về không? Người đi, ngày tháng tràn nước mắt, kẻ về, khắp nước một điêu linh . Tìm đâu cho thấy ngày xưa ấy, lất...
|
ngọn gió hờn 1
Tác giả:
Bảo Giang
“Kính gởi những người mẹ đất bắc”. Chợt một ngày kết thúc chiến tranh. Khắp nẻo đường trống chiêng như mõ, người với ngưòi ra ngõ reo vang. Này người mẹ với hàng nước mắt, kia người thân bước thấp bước...
|
ngọn gió hờn 2
Tác giả:
Bảo Giang
Ngọn gió hờn. “Kính gởi những người mẹ đất bắc”. **. Phần. 2. Tội cho bà giữa ngàn đêm vắng, một thân gìa đợi nắng trông mưa. Ngồi trong nhà gió lùa bốn vách, mười năm trước chồng đã ra đi. Bà thẫn thờ,...
|