mùa xuan dân tộc
Rồi một sớm Xuân về trên đất nước,
Giữa tiếng reo như chim quốc gọi đàn,
Đường Tổ Quốc bao thênh thang rộng mở,
Đón người về trong tiếng gọi hoan ca.
Hoà với nhạc, quê hương là hơi thở,
Gọi ta về với nguồn cội yêu thương.
Vui với người, gío mây là sức sống,
Quyện vào nhau như tiếng nói không rời.
A! Xuân mừng em bập bẹ tập nói,
Tiếng nói đầu đời em gọi Việt Nam.
Trong reo vui em gọi cha gọi mẹ,
Gọi quê hương như hoa nở trên môi.
Chờ ngày tới, em reo mời nắng mới,
Tay trong tay cặp sách bước đến trường.
Này bài học vỡ lòng về lịch sử.
Bắc dẹp cường bạo, Nam đã bình Chiêm.
Em reo vui ngày Bình Ngô đại cáo,
Đưa nhau về theo pháo lệnh Thăng Long.
Gọi cỏ cây cùng vươn mình lớn dậy,
Dựng viên đá làm thành luỹ Việt Nam.
Vung lưỡi giáo cho Hồng Hà thêm đỏ,
Vót cọc nhọn cho sóng lở Trường Giang.
Ta mừng Xuân trên Chi Lăng chiến địa,
Thét tiếng loa cho Hàm Tử rền vang.
Để ngàn sau cháu con cùng bước tới,
Viết thêm trang trong bia đá Ngọc Hồi.
Cho cả nước chen vai trong ngày hội,
Đưa em vào sức sống của Tiền Nhân.
Mừng Tổ Quốc ta đời đời bừng sáng.
Bảo Giang
Bài này đã được xem 739 lần
|
Người đăng:
|
Bảo Giang
|
|
|