lá múa
Lá vẫn khóc mỗi mùa sang tê tái
Trải thảm buồn ve vuốt nỗi buồn xưa
Lá vẫn múa mỗi mùa đông se sắt
Ru nỗi lòng còn vọng ngóng khóe cười.
Người cười nửa nụ chao nghiêng lá
Nửa nụ còn lơ lửng cành cao
Ai gom cả nụ cười lá úa
Lót gót chân ta, nhói điếng buồn.
Nhặt nỗi buồn xưa lên cắn
Lá úa phai, xuơng còn thắm
Giọt nhựa tình xưa đã khô
Lưỡi tê đau, đọng vị đắng
Long lanh giọt thu rơi
Má hồng phai nắng lơi
Mi khép phủ ký ức
Cột tình theo lá thôi
Ta thích cứ buồn
Lá thích cứ múa
Không cần ai biết
Ta biết mình ta
Ừ thì biết
Ừ vẫn buồn
Lá vẫn múa
Mùa vẫn trôi
Còn đây
em này
Có đâu
tình sâu
Tan
Quên
Tàn
Hết.
Lá vẫn múa mỗi mùa sang.