bóng chiếc và tôi
Chiều rơi chậm, mây giăng tím ngắt
nắng níu ngày, huyền hoặc tà dương
hoàng hôn sợi úa nào vương
trong đôi mắt ướt niềm thương nhạt nhoà
Lãng đãng mù sương phủ cỏ hoa
gió mang hiu hắt lùa qua cửa
chao dao ánh nến tình-xưa
lênh khênh nổi nhớ cũng vừa rơi nhanh
Khẽ so vai, nghe hanh hao lạnh
vòng tay ôm nửa mảnh-hồn-côi
màn đêm loang khắp chổ ngồi
tôi và chiếc bóng ngậm ngùi tựa nhau