nhìn lại đời mình
Tôi ở rừng Hàm Tân
ngày hai lần xuống phố
trên xe đời thổ mộ
lăn mấy vòng tử sinh
Tôi một thời chiến binh
xem đời như lông ngỗng
Dẫu dầu sôi lửa bỏng
mà vẫn sống nhăn răng
Tôi một thuở lăng nhăng
Sống đầu đường xó chợ
thân man ri mọi rợ
ôm giấc mơ vá trời
Tôi một thuở bụi đời
Khắp hang cùng ngõ hẹp
lòng vẫn đầy ý đẹp
tình vẫn ngát hương hoa
Tôi bé đã mất cha
Thèm hoài tình phụ tử
Ôi vần thơ dang dở
Biết bao giờ làm xong !
Vũ Đình Trường