chẳng lẽ rồi ta lỡ hẹn thề
Ðêm vẫn dài như chẳng muốn qua
Nhớ ai sao mắt bỗng dưng nhòa
Chiều lên phố cũ, trông nhà cũ
Mà quặn trong hồn nỗi xót xa
Hỏi em trong bóng tối mông mênh
Có thấy nơi anh một bóng hình
Nhỏ xuống hồn khuya từng giọt nến
Hương thừa vương lại chút mong manh
Ðã biết bao lần anh tự nhủ
Cuộc đời cứ thế, hợp rồi tan
Nhưng rồi sao vẫn hoài đau khổ
Vẫn mộng tình xưa dẫu bẽ bàng
Chẳng lẽ rồi ta lỡ hẹn thề
Ðể mình anh mãi gót chân lê
Ngày qua tháng lại trên hè vắng
Dõi bước người đi chẳng trở về
Thôi biết làm sao được, hở em
Tình ta như lá rụng bên thềm
Anh về gom lại ngàn thương nhớ
Nghe gió đầu đông lạnh buốt thêm...
Vũ Ðình Trường
12/1984