ô nhiễm ( namkau)
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
Ô NHIỄM
Khuẩn kết chùm gàn ngăn túi thở
Bầu trời đen ngòm ngọi
Vần thơ chết rục xương
Nước tẩy chà chà không hề sạch
Vì đâu?
2/1/2020
tg: Nguyên Như
|
nỗi nhớ anh mang
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NỖI NHỚ ANH MANG. Vì sao thuở ấy nhận suông lời. Khiến cả phiên tình lặng lẽ vơi. Kỉ niệm ngày xưa hờ hững kiếp. Niềm tin phái đẹp dở dang đời. Do nhiều ảo não vươn mình đợi. Tại lắm ưu sầu nghểnh mõ chơi. Giẫm đạp vào tim...
|
nửa đêm
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NỬA ĐÊM. Nửa đêm. Trăng ngủ đầu cây. Thanh khiết. Giọt trà sen nô đùa trong cuống họng. Đáy hồ hôm nay sáng đèn khang trang. Dấu môi của em gần như hiện rõ. Vị gì ngọt ngào…? Trà hay môi em? Sóng mây vẫn dào dạt...
|
nỗi buồn ơi !
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NỖI BUỒN ƠI ! Người đi bỏ xóm vẫn chưa về. Lão ủ cơn sầu cạnh chốn quê. Nắng đã vào Xuân cùng biển hẹn. Tình như trở mặt với đêm thề. Do mùa bấc lạnh luôn hờ hững. Tại áng thơ buồn vẫn mải mê. Chẳng đợi chờ ai làm sóng...
|
nơi này là những niềm vui
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NƠI NÀY LÀ NHỮNG NIỀM VUI. Con sóng nhỏ chao nghiêng lòng thi sĩ. Nắng thả mình lăn lóc dưới hoàng hôn. Trong ngơ ngác là yêu thương dung dị. Bước phiêu du gột rửa chốn vô hồn. Tôi Đăk Lăk say sưa cùng bọt biển. Anh...
|
nước mắt nghề nông
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NƯỚC MẮT NGHỀ NÔNG. Xem kìa nắng hạn quả là gay. Rẫy ruộng cằn khô ủ quá dày. Cạn nghĩa khi trời siêng đổ đốn. Đau lòng lúc phận khẽ cuồng say. Từ khe mắt mẹ còn ghi buổi. Bởi cuộc đời cha vẫn tính ngày. Biết nỗi sầu lo...
|
núi gõ
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NÚI GÕ. Em vừa nằm trong trăng. Em lại nở lòng suối. Anh bắt lửa đang hoang. Chang chang trời Bản Dọi. Vụt chân nào chỏm đá. Tiếng hú ù chân mây. Noọng nghe không!!! núi gõ. Cuộn khèn vào thung cây. Khắp Xư đằm giêng...
|
nút thắt
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NÚT THẮT. Tự hỏi mình là ai! Trong hình hài sứt mẻ. Lê bước chân lạc loài. Đảo chao cùng nhân thế. Tự hỏi mình là ai! Khi bước chân dừng lại. Khi vóc đời mê mải. Khi vòm trời tối đen. Tự hỏi mình là ai! Nơi loài...
|
nôn nao ảnh hình mẹ
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NÔN NAO ẢNH HÌNH MẸ. Nép gọn chân. Quán xá. Cốc trà chát buổi bình minh. Từng giọt nắng sớm dịu mềm vừa thả. Gọt bóng má người tinh mơ. Những nét xưa nỉ non chảy về từ hồi ức. Đã lâu rồi xa lắc vị bùn quê. Nơi nhộn nhịp...
|
nương quê - pù luông yêu dấu
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
Lừng khừng núi. Những cây mây mỡ màng. Nương quê nuốt khẽ long lanh. Lửng lửng chiều. Đồng hoa trên suối khiết trinh bung nở. Bọt nước xoắn xuýt vành môi. Khom dáng mẹ. Đang ngắt ngọn nắng săn săn đem về. Bản em von vót...
|