nhủ thầm (lb)
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NHỦ THẦM (LB). Sầu tư trống trải lạ lùng. Ngồi vương niệm cũ tình chung thửa nào. Duyên hờ lạc nẻo đảo chao. Lòng đau dạ xót đã trào sang tim. Thuyền kia lãng tử trôi chìm. Trời xanh vắng vẻ lặng im giữa chiều. Ân nồng...
|
những dòng thơ đêm
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NHỮNG DÒNG THƠ ĐÊM. Ầm ầm thu gõ cửa... Khoảng đời ngổn ngang hơn. Mái chèo buồn meo mốc. Mật ngọt giấu dòng sông. Ta cồn cào tình em. Như sườn thơ mềm yếu. Như đêm hồng dang dở. Như trong ngục không em. Bọt tan nhào...
|
nợ!
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NỢ. Khuê phòng đẫm lệ chỉ vì đau. Dẫu cuộc tình kia nhuốm đủ màu. Thuở ấy em còn say giữa hạ. Bây chừ dấu đã phụ lòng nhau. Buồn bao chữ hẹn lời cay đắng. Xót những lần yêu kẻ đẹp giàu. Chợt để nơi này xao xuyến...
|
những đóa trà my trong mùa thánh giá
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NHỮNG ĐÓA TRÀ MY TRONG MÙA THÁNH GIÁ. Thênh thang góc nhìn. Ngàn cánh hoa trà my mơn mởn hát ca. Phía xa xa quả nắng cựa mình trong chiều hiền dịu. Yêu thương chợt toát đến từ đôi môi. Gom vài nốt nhạc gói vào hành trang...
|
những ảo vọng thổi phồng
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NHỮNG ẢO VỌNG THỔI PHỒNG. Anh đi vào cánh cửa ảo giác. Nhốt hồn lửa. Nhổ neo con thuyền gỗ liếc thầm vùng kí ức. Rịn căng chiếc bóng của mình. Hơi thở bò bẫm ngoài vách sương. Đêm mờ mịt nghe lời trăng trút như mưa...
|
những quả đau lăn tròn
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NHỮNG QUẢ ĐAU LĂN TRÒN. Ưng ửng chỏm mây mờ. Núi ngực trần vỗ về từng đợt khói. Đêm phồng phềnh mảng đen. Trực chờ ánh đèn xanh đom đóm. Nỗi cô đơn dùng dằng ngõ nhỏ. Ai như bát cơm nguội rã rời. Bâng khuâng ngày thơ. Hư...
|
những đoàn xe đêm
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
Những đoàn xe đêm. Ầm ào qua đoạn rừng im lạnh. Mặc lời ru ngủ của đêm. Từng lần vít ga tưởng chừng không thể. Sài Gòn lời ai mặn mắt. Anh – chị và bao bọn trẻ. Gọi nhiều hơn những khúc cua rợn người. Đêm để quên tiếng...
|
nỗi buồn
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NỖI BUỒN. Bao ngày đắp mộng vẫn về không. Kẻ bỗng rời xa khắc sẹo lòng. Rũ rượi thân tàn như bể núi. Âu sầu xác mỏi tựa tràn sông. Vì cơn nghĩa cạn mài vơi biển. Bởi giọt tình tan giũa nát dòng. Khắc khoải vương sầu phai...
|
những đoàn xe đêm
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NHỮNG ĐOÀN XE ĐÊM. Ầm ào qua đoạn rừng im lạnh. Mặc lời ru ngủ của đêm. Từng lần vít ga tưởng chừng không thể. Sài Gòn lời ai mặn mắt. Anh – chị và bao bọn trẻ. Gọi nhiều hơn những khúc cua rợn người. Đêm để quên tiếng...
|
niềm tin
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NIỀM TIN. Vầng trăng nhạt nhẽo cảnh thêm buồn. Hẻm cũng đơn hình thiếu nụ hôn. Mãi ước người thương thầm nhủ dạ. Hoài mơ bạn đến khẽ ru hồn. Thu về kỉ niệm không đành lấp. Hạ mãn ân tình chớ để chôn. Gắn lại dòng sông thời...
|