ngoạn cảnh sơn đòong
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NGOẠN CẢNH SƠN ĐÒONG. Tình tang khúc nhạc giữa Sơn Đòong. Thiếu nữ khoe mình trở miệng boong. Biển núi mòn thân hờ hững nọong. Rừng cây trụi lá ngẩn ngơ nòong. Luôn ngầu bởi chuyện chưa vàng cóong. Vẫn dị do đường chẳng...
|
nghịch chuông
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NGHỊCH CHUÔNG. Lão bước sang chùa để vọc chuông. Ngờ đâu ảo giác lại như tuồng. Thơ tầm nửa gánh đông người dõi. Bạc cỡ dăm hòm lắm kẻ buông. Vẫn biết quyền cao vì cảnh biện. Nào hay mộng hão bởi đêm cuồng. Thôi đành...
|
ngõ quê
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NGÕ QUÊ. (gcđ). Hàng cau đỏ mọng trước hiên nhà. Ấy cảnh thanh bình lặng lẽ qua. Dẫu cứ bần thân nào mảnh lụa. Và luôn thiếu bữa chỉ dưa cà. Nhưng lòng vẫn ấm khi đùm bọc. Kẻ ước ao vì nghiệp mãi xa. Mặc những buồn đau...
|
ngỡ tình trước mắt ta
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NGỠ TÌNH TRƯỚC MẮT TA. Tình ơi mấy mùa trôi qua cớ sao đành ngạt thở? Có phải lạnh lùng chiếm ngự hết nỗi thương yêu. Trái tim âm thầm hóa đá. Lí trí lặng lẽ treo trăng. Bao nhiêu vệt khói lấm lem mặt mũi. Tước đi cảm...
|
nghe thấp thoáng
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NGHE THẤP THOÁNG. Mây chợp mắt đứng lì xoa bục núi. Gió vặn mình xô ngã quỹ thời gian. Ai chênh chếch người theo góc nghiêng từ tia nắng? Ình lên mũi nhọn. Xén rỗng chỏm cơ hàn. Thôi lệnh khệnh beo chân làu bàu khi gió...
|
ngóng quê (thuận nghịch)
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NGÓNG QUÊ. (Thuận nghịch). * đọc xuôi. Vai trĩu gánh đời dẫu nhớ quê. Khát khao mòn mỏi biết đâu thề. Mài năm tháng gọt ngày buông sức. Ngỡ mẹ cha sầu buổi vãn đê. Phai sắc bởi trời chao đảo phận. Nhói tim dù ngực đẩy...
|
ngọn gió chiều
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NGỌN GIÓ CHIỀU. Thu chiều ảm đạm thẫn thờ ôi. Cuối nẻo buồn tênh đã mệt rồi. Để những cung sầu hiu hắt cội. Cho từng nốt đẫm nhạt nhòa môi. Bài thơ kẻ viết nhiều thanh trỗi. Cuộc tửu người say lắm gã bồi. Dẫu gió âm thầm...
|
nghe em gọi tên
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NGHE EM GỌI TÊN. Như thể em đang chờ đợi tôi. Ở đâu đây giữa miền kí ức. Vẫy gọi tôi như những tiếng thì thầm. Từ sâu thẳm trong em. Nhiều nghĩ suy thầm kín. Tôi nghe thấy, có thể nghe thấy. Sự run rẩy trống vắng đơn...
|
nghĩ quẩn
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NGHĨ QUẨN. Chiều ra biển gọi tiếng yêu nàng. Nhớ nghĩa hôm nào bạn gởi sang. Dạ tưởng ngoài khơi tình mãi thắm. Hồn mong giữa bến phận luôn vàng. Cơi dòng kỉ niệm êm đềm ngẫm. Giũa đoạn ân tình khắc khoải loang. Lẻ bóng...
|
nghe trụi trần những vọng âm
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
Nghe trụi trần những vọng âm. (Ghi cho những ngày u ám). Lơ phơ đào đá. Mờ hồng những bước chân đêm. Cuối Giêng đỉnh đồi ám khói. Giấc mơ máu bụi bên kia Giời... Mỗi bình minh tản di người không đầu tóc. Mỗi nắng trưa...
|