rớt một dòng thơ
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
RỚT MỘT DÒNG THƠ. Lời thơ đung đưa màu nắng. Tâm hồn ngã trước hàng lau. Chiều nay gió trời lơ đãng. Hả hê say đắm khoang tàu. Môi anh cậy nhờ khói thuốc. Ngẩn ngơ sóng biển mây chiều. Say sưa thả mình trên nước. Ngậm...
|
rối
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
RỐI. Lối nhỏ bóng lòa gai nhọn. Dòng sông nhuốm máu đã từ lâu. Những hạt đất chết, đẫm lời nguyền quỷ dữ. Sự sống vội, lẫn trong đục ngàu. Từng bước chân nháo nhác. Chèn lên nhau. Vô ngã. Quả lắc linh động xoay. Thôi...
|
sài gòn đỉnh dịch
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
SÀI GÒN ĐỈNH DỊCH. Im im...??? Buồn đau Thành Phố. Sông rỗng cuồng sóng. Đuổi cơn lốc rượt. Mịt mù trùm ngõ ngách. Quá khứ hằn nhăn những sơ sinh. Hơn một chiếc bớt xám... Rậm ràng những sợi tơ hoảng loạn. Cuộn rối 81...
|
rát
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
RÁT. Như bức tranh thiếu linh hồn. Chưa lần nghĩ hoàn thiện cánh sen. Chìm đi từ cú quăng. Tù tối mãi đâu hay mình rượi rã. Xó nhà chẳng gì hay ho cả. Miết chặt sắc màu. Đến thăm càng nhiều. Mỗi bụi...
|
róc từng khoảnh buồn
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
Tần ngần hoa mở cánh ướp sương. Mặt trời chiều nay quên vớt nắng. Ta thành tảng băng câm. Vỡ ngày. Chễm chệ mình trong lỗ đá. Bóng tối nghiến nhàu hiện tại. Vụn nỗi đau mỗi nơi một mảnh. Gửi hồn vào nửa tiếng cười hoàng...
|
săn
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
Hoa lơ lửng. Phất hương. Trăng thổi phồng những giấc mơ mọc cánh. Không còn là chính mình. Bóc vỏ. Vùi thầm cốt lõi. Lắt lẻo tiếng rê chân mặt đất. Xiết trong cót két. Bản năng kẻ mất trí khù khờ. Rì đầu bút quanh...
|
sâu & hoang
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
SÂU & HOANG. Cong vút lửa hoàng hôn. Ngọn cỏ khát khao một lần ra biển thực hiện điều trăn trở. Như cột mốc vô hồn. Chẳng nhận ra dù nghe và thấy tồi tệ. Ngọn sóng lộn mình đi xa. Ai? Tựa hòn đá thiểu năng trơ mặt. Đón...
|
sài gòn trắng
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
SÀI GÒN TRẮNG. Từng đốm trắng lượn trùm thành phố. Trắng từ mây hay từ những đoàn người. Em bó mình trong phòng chung cư nhỏ. Nhìn và đau hơn khi dải khói bạc rậm trời. Ôi tiếng gào thâm u phía hoẳm sâu dãy trọ. Thương...
|
sầu bên ta mãi
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
SẦU BÊN TA MÃI. Hằng bao kỷ niệm khẽ tuôn về. Giữa buổi mây tàn rộn tiếng ve. Gió đẩy niềm thương dìu đến mộng. Tình lay nỗi nhớ chuyển giao hè. Âm thầm đợi kẻ bên vườn trúc. Lặng lẽ mong người giữa rặng me. Mãi vọng sầu...
|
rượu quên
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
RƯỢU QUÊN. Trong đời chỉ có rượu cùng ta. Mãi chẳng người thương số phận mà. Mộng vỡ thu mình trông kẻ giúp. Trăng tàn khép cửa cậy người xoa. Vì yêu chẳng sợ tình ma quái. Bởi mến nào nghe bọn quỷ tà. Nghĩ ngợi mai này...
|