ngắm hoa lệ rơi
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NGẮM HOA LỆ RƠI. Ta cùng ánh nguyệt giữa màn đêm. Ngọn gió trầm ngâm phủ nỗi niềm. Để giọt châu hồng lan ngõ vắng. Cho đàn bướm khỏe đậu cành êm. Miền xa vẫn đọng tình nơi hẻm. Tiếng khản còn reo nghĩa cạnh thềm. Cũng hát...
|
ngày 24
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
Ngày 24. Mưa dài từ mũi phố. Những chóp nhà dát ướt ẩm co ro. Tôi chạy quanh mây đầy kín lặng. Ai bào trăng mòn rụi quá khuya. Chưa thể thấy nhà mình. Một mảnh đất xốp tươi mẹ vầy năm tháng. Mọc giữa trang giấy cội...
|
ngàn khó
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
Ngàn khó. Sương giọt chùng thẳm núi. Không ai cánh đồng xanh vàng im cuộn. Dấu cày xưa lận lời nắng mưa vọng dội. Dọc nhăn chạy lằn cổ bố. Đám mồi nghẽn thâm le lẻn ngày ngày. Vàng cát mịt đáy sông. Mùa thu dậy mờ bậc...
|
ngày thơ ấu (bát ngôn)
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NGÀY THƠ ẤU. (Bát ngôn). Nhìn cánh diều lòng khắc khoải từng giây. Ngồi nhớ lại những tháng ngày thơ bé. Cùng đám bạn đi mò cua , bắt ghẹ. Giữa ruộng đồng mắc cỡ xé toạc da. Ngày ngu ngơ đẽo kiếm múa như là -. -Chàng lữ...
|
ngày đá vỡ
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NGÀY ĐÁ VỠ. Em xa rồi còn tôi tàn hoang. Trên phố khuya rơi tan những hạt. Mưa sau lưng giờ toàn dĩ vãng. Ai như đang rao bán nỗi buồn. Của hôm qua ngày đông xa lạ. Lời chia tay phũ phàng chợt thốt. Lên bỏ qua khái niệm...
|
ngày ấy
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NGÀY ẤY. Chiều thu khắc khoải lại trông chờ. Những cuộc sum vầy thuở ấu thơ. Chỉ giữ làn mây choàng cạnh bến. Nào hay giọt nắng phủ ngang bờ. Ta còn nhớ mãi phương trời mộng. Nó vẫn thương hoài cảnh nguyệt mơ. Mệt mỏi...
|
ngày sa tàn
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
Ngày sa tàn. Ở chặng đường này khấp khểnh. Bát sứt cũng đâu chịu nằm yên kệ cũ. Tôi quên gài ý nghĩ. Quả ngọt mang chúng ra khỏi làng. Giờ khắc cuồi cùng. Lạ lẫm cây đào rừng bé nhỏ. Bỗng chốc đeo hai thân phận. Sắng sốt...
|
ngày em đi
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NGÀY EM ĐI. Nắng vừa hồng em cũng vừa quay lưng. Thảng thốt ấy giẫy mình như cá quẫy. Bọng sương chiều vỡ ra lạnh biết mấy. Và thế giờ, thế giờ chỉ mình ta. Tình, tình, tình... Đếm một trở thành ba. Người, người,...
|
ngẩn thật rồi
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NGẨN THẬT RỒI. Tình xưa đã cạn nát tan lòng. Hạ cũng phai mờ bước chuyển đông. Mỗi buổi chờ mong còn nghịch sóng. Nhiều khi ngóng đợi phải buông dòng. Hương tàn sắc nhạt nơi triền mỏng. Phận hẩm duyên lờ giữa nét...
|
ngậm bùn mãi thôi
Tác giả:
Dũng Lê Ngọc
NGẬM BÙN MÃI THÔI. Muôn đời cuốc rẫy phận nhà quê. Chẳng nghĩ phồn hoa đậu tứ bề. Mộng đã tan vào trong buổi tế. Duyên còn lủi đến quãng trời phê. Làm bao mệt mỏi tìm anh Lễ. Khiến những sầu tư đuổi sạp Nghề. Sỹ diện không...
|