sài gòn trắng
SÀI GÒN TRẮNG
Từng đốm trắng lượn trùm thành phố
Trắng từ mây hay từ những đoàn người
Em bó mình trong phòng chung cư nhỏ
Nhìn và đau hơn khi dải khói bạc rậm trời
Ôi tiếng gào thâm u phía hoẳm sâu dãy trọ
Thương hồn về xa, nhói nhói... Thật nhiều
Em không thể thoát khỏi phòng chung cư nhỏ
Chỉ biết trông theo loài cỏ dại để tang
Sài Gòn ngập ngụa đau thương
Anh không thể thở
Chị không thể thở
Ai ai ai...? Đã cát bụi phủ đường
Em cúi gập xuống mùa thu đen bỏng
Một mùa thu nước mắt cạn tròng
Em leo lét rồi, giữa phòng chung cư nhỏ
Mặt trời ơi!
Ngày mai có thể đốt sáng ngọn đèn không???
3h30/21/8/2021