có người ngồi vá...
Để Anh vá chỗ dư thừa
Tắm cơn bụi ái cho vừa lòng Em
Một mai cạn chén nỗi niềm
Ngủ trong trường hận mà ghìm vết đau
Có còn chăng đến ngàn sau
Một người ngồi vá niềm đau một người
Thì thôi cũng đủ làm vui
Sưởi hồn Em ấm, mát tươi má hồng
Nói gì thêm nữa mất công
Con thoi vẫn chạy giữa dòng đời quay
Quay Anh theo vạt áo bay
Của người con gái vừa say duyên tình
Đêm nay uống rượu một mình
Mai Anh làm chuyến viễn trình ra đi
Đi về thung lũng cuồng si
Nằm nghe gió cát li ti qua hồn
Và nằm trong bụi hoàng hôn
Tìm trong dĩ vãng dấu son một người
Còn Em rộn rã tiếng cười
Bên dòng đời đếm đủ mười ngón tay
Riêng Anh phi ý cuồng say
Nhạc tình trổi giữa nỗi cay đắng lòng
Nhâm nhi sợi nhớ buồn cong
Thắp hương trụy lạc mà hong tháng ngày
Ở trong khoảng cách tầm tay
Có người ngồi vá tình thay tiếng lòng
Linh Quân