chân dung dĩ vãng
Gửi một Người....
Tôi yêu em giữa mùa Xuân luân lạc
Viết bài thơ tình cảm xúc mơn man
Tôi gọi trăng ,trăng mơn mởn dịu dàng
Trăng soi sáng vành môi Em ngây ngất
Áo lụa mỏng không che trời kín đất
Nên tôi yêu từ độ có Em về
Nụ cười Em tôi say đắm đam mê
Lòng khoái sảng để tương tư dìu dặt
Tình tôi trao đã đôi lần giáp mặt
Hương tóc Em thơm mùi đất Ngự Bình
Tháng chạp quê người nhớ Tết Thần Kinh
Em thương Huế ngâm bài thơ Vỹ Dạ
Nhớ Kim Long trầm mặc sầu xứ lạ
Cho thơ tình quyện tiếng sáo vi vu
Có những đêm trời Bắc Mỹ sương mù
Tôi thức con tim gọi Nàng tâm sự
Tôi biết tình tôi cô đơn viễn xứ
Từ muà Xuân năm ấy đến Xuân nầy
Trải bao mùa thương nhớ đã bủa vây
Nay còn lại góc tình đơn phương quá
Sầu rất nặng cho hồn chìm tất cả
Gió trăng ơi ! ta muốn gọi Em về
Nhưng gió trăng theo ngày tháng lê thê
Mất hy vọng thôi còn gì ảo vọng
Bao Xuân trôi qua tình chưa lắng đọng
Em chát chua quanh nỗi đắng bên chồng
Tôi giữ tình Em trong trắng như bông
Không thương tích nhưng vết bầm hữu hạn
Kỷ niệm cũ đem chia nhau mà bán
Cho thơ sầu không đẹp ý nên câu
Hình ảnh Em tôi ôm ấp buổi đầu
Nay còn lại một góc đời hư ảo
"Ðời biết vô thường sao tâm phiền não"
Nên tôi về mưa trắng bụi theo sau
Kể từ hôm tôi cầm cọ pha màu
Tôi vẽ hình Em chân dung dĩ vãng
LINH QUÂN