đổi trắng thay đen
Ta với mi hai thằng bạn thân
Thời trai từng sánh bước phong trần
Tuổi thơ từng ngủ chung chăn chiếu
Trôi nổi nơi đâu cũng thấy gần
Sài Gòn thất thủ, mình chia tay
Tao xuống thuyền vượt biển đến đây
Vẫn nhớ đến mi còn ở lại
Phong thư trao vội cánh chim bay
Nhờ Trời hai đứa lại đoàn viên
Chia cả áo cơm, cả lụy phiền
Dăm nỗi bất bình trong cuộc sống
Phai dần hơi ấm buổi hàn huyên
Ta vẫn gần nhau nhưng quá xa
Mi còn câu nệ chuyện ngày qua
Việc đời đơn giản là như thế
Mà tháng năm qua chẳng nhạt nhòa
Ta, mi nay vẫn bước chung đường
Nhưng cách xa lòng đến vạn phương
Đời có thứ chi bền vững mãi
Thì thôi ơn nghĩa cũng vô thường
Người đời ai biết tỉnh hay điên
Ta đã nhờ mi, ngộ được Thiền
Thanh thản tâm hồn, không vướng bận
Cảm ơn người đã tạo cơ duyên
Vũ Đình Trường