á ơi đời trắng và đen
Trắng trắng đen giữa một ánh tinh cầu
Đen một chấm chia hai đầu nỗi nhớ
Đêm trăng sáng nhớ lời ru bỡ ngỡ
Gió ngang đầu đêm đen vỡ đam mê...
À...ơi...em ngủ giữa áng mây về
Anh ru nhé gối tay mê giấc mộng
Em hãy ngủ gió mùa đông trống rỗng
Hãy quên đi bao hỗn độn đời thường
Cho anh gửi bình minh đẹp yêu thương
Hoa trăng tỏa ánh tơ đồng phong vị
Cho tròn giấc ngủ say trong tuyệt mỹ
Như đám mây bồng nhẹ lý à ơi...
À...ơi...ru giấc ngủ với hương trời
Âm nhạc điệu cõi tiên trôi mời gọi
Gót hài dạo lời thảnh thơi chưa nói
Cỏ hoa tươi thắm ướp cõi men say....
Sóng sẽ thay lời khe khẽ đêm nay
Phi lau hát đôi bờ lay sương mỏng
Đen và trắng đong đưa như cánh võng
Để quên đời đen trắng đọng trắng đen
À...ơi...đời !... sao còn lắm bon chen
Tình xé nát... nẻo hoang hèn vạn kiếp
Cho đau xót như sương mù ức hiếp
Ngủ đi em ...trắng bạc nghiệp...đen lòng...
Ngủ đi em cho thơ mãi mênh mông
Ngủ đi nhé cho say nồng giấc điệp
Dương gian đó là trần ai ...tội nghiệp
Ngủ đi ngoan... đời mãi tiếp.... trắng... đen...
Bài này đã được xem 3508 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|