cơn nhớ
Cơn nhớ em từng đêm thành suối trăng lùa qua song cửa sổ
Trăng trong rất đậm - luồn gió khuya rất nhẹ
nhẹ như bàn tay sờ lên mặt,
lần ngoan hiền em xoa dịu nổi đau tôi
Từng câu thơ em,
mổi chữ,
là vết đau đè lên trái tim tôi
Giọt nước mắt em - là giọt sương mát lạnh trong đêm hè oi bức
Nụ cười em - cụm mây tôi đắp ngủ bình yên
Đôi môi xinh - đường răng "Ấy"
Cái cắn nhè nhẹ .... hoá thân thành nụ hôn trìu mến - ve vuốt trái tim
Đêm nay không trăng - không nhìn thấy dáng em
Chú dơi đen mỏi mệt vỗ cánh phành phạch trong bóng tối
Tôi gục đầu - lon bia nguội từ lâu