không gian đêm
      
      
      
      
        mênh mang một cõi, mênh mang buồn 
đêm về lặng tiếng thạch sùng buông 
bóng ai quạnh quẽ soi bên cửa 
trăng rọi thênh thang vàng sỏi buồn 
sân vắng mênh mang gió ru êm 
hoa cỏ quyện hương đọng sương đêm 
rung rinh một bóng ai cô lẻ 
khoanh tay lặng ngắm không gian đêm