nhớ nhà
Tác giả:
HẠO VŨ
Sương giăng khắp lối,nẻo đường tà
Trên bếp nhà ai khói lan xa
Ngang qua một cánh cò đơn độc
Lòng chợt bâng khuâng chợt nhớ nhà
|
nhung nhớ
Tác giả:
HẠO VŨ
Chẳng thể gặp em nói lời yêu. Chỉ lấy lời ca hẹn những chiều. Ngâm nga anh buộc thơ vào gió. Gửi tới bên em thảy mọi điều. *. Em phụ tình anh đã bao lần. Anh chẳng buồn vương,chẳng thẫn thờ. Không buồn,không tủi, không mộng...
|
nợ nần
Tác giả:
HẠO VŨ
Ba mươi tuổi đầu con chưa trọn
Vẹn một chữ hiếu chút con con
Cha Cha, Mẹ Mẹ con mắc nợ
Nần cả ân tình với nước non.
|
nhớ một lời thề
Tác giả:
HẠO VŨ
Buổi ấy ai kia đã ước thề. Dưới trăng hò hẹn mỗi đêm khuya. Đời đời kiếp kiếp không xa cách. Tháng tháng năm năm má vai kề. Mà nay một nửa người đi mất. Để ai lẻ bóng đứng trên đê. Ngóng về trời...
|
nhớ bản hoa 1
Tác giả:
HẠO VŨ
Tôi đến bản Hoa sáng xuân nào. Ngập trời mận trắng đẹp làm sao. Xa mái nhà sàn bên dốc núi. Trong sương điểm xuyết vạn cánh đào. Khói bếp thoảng mùi thơm xôi nếp. Tiếng người cười nói rộn xôn...
|
nhớ bản hoa 2
Tác giả:
HẠO VŨ
Bản Hoa tiễn khách xa. Rượu uống bằng bát loa. Xôi nếp bọc lá chuối. Lợn rừng vừa chín qua. Rượu uống xong nhảy sạp. Gái bản múa xòe hoa. Trai bản đánh chiêng trống. Đáng tiếc rượu phê pha. Vừa...
|
nhớ thác đỏ biệt tình
Tác giả:
HẠO VŨ
Ruợu tràn ly
Khóe mắt sầu vuơng mi
Song thưa khách vắng
Tiếng đàn rả rích
Buồn gửi vào ca thi
Lầu trăng biền biệt có là gì?
Dốc Lác năm nào
Còn đâu bóng dáng
Thác ghềnh suối đổ
Đuợm màu biệt ly.
|
nhớ mùa thu ấy
Tác giả:
HẠO VŨ
Nhớ Mùa Thu Ấy. 3/2017. Hoa vình* trải thảm đỏ. Trên hè phố vắng rơi. Vàng thơm hoa sữa nồng. Xanh lòng ai diệu vợi? *. Chiều nghiêng cô lạc bước. Mùa thu nào xa xôi? Gió xạc xào lối nhỏ. Bước chân về...
|
nhớ em
Tác giả:
HẠO VŨ
Nhớ Em. *. Nhớ em nhớ lắm buổi chiều nao? Hồn đã theo em miết chốn nào? Que quắt ánh chiều rơi bảng lảng! Trên nhành hoa gió gợn xôn xao! Vầng dương đỏ rực đang dần tắt. Cỏ úa say nồng mộng...
|
những ngày giãn cách
Tác giả:
HẠO VŨ
Những Ngày Giãn Cách. (Mùa Dịch 2021). *. Gạo nát vài cân, mấy mớ rau. Dăm ba chục trứng khối người sầu! Những ngày giãn cách bao giờ hết? Cơm áo gạo tiền ngặt trước sau. Hai bữa một ngày chờ...
|