trăng thơ và cổ tích
Em cõng trăng về suối
trăng buông bỏ cuộc đời
tôi cõng thơ về núi
thơ nghẹn giữa lưng trời
Trăng thơ hòa mộng đẹp
tỏa cảm xúc bao người
khơi tình yêu thanh thản
về giữa mùa rong chơi
Trăng lùa qua đám mây
như mái chèo lướt sóng
về đến chốn bình an
lòng vẫn còn say đắm
Thơ nhiều đêm thức trắng
nghe yên ắng giọt buồn
rơi từ hồn thanh thoát
chạm vào cõi trăm năm!