thơ tình nhã ca
Kỳ diệu thay khi nghĩ đến anh
biển lũng sâu thấp xuống, thấp xuống dần
rồi thì núi dưới mình cao lớn
và trời đất bao la trên thân phận em bé bỏng
Từ những niềm bí mật đang họp nhau thành chợ
tôi bước ra một mình
những người khác cũng bước ra một mình
chúng ta kề tai nói nhỏ với vô biên
niềm bí mật ấy, những tình yêu khó hiểu
Kỳ diệu thay khi nghĩ đến anh
lối nào đây, biết lối nào gần
Mọi sự tới lui em làm sao từ chối
Không còn là con chim
(con chim gian xảo dấu mùa đông dưới cánh)
lượn những vòng nghi ngờ
tôi hát vui tươi khi giã từ
tuổi trẻ.
Kỳ diệu thay khi nghĩ đến anh
những thời gian vừa mọc lá non
những lá non
tư tưởng em đang bắt đầu từng nhánh.