được thư
Ta lặng lẽ đếm thời gian cô tịch
Em bây giờ bên ấy có vui không
Ta nơi đây đôi lúc cũng chạnh lòng
Thương một kiếp hoa dập vùi trong gió
Em có tiếc những chiều thu lá đổ
Tiếc con đường tăm tắp những hàng me
Tiếc những khi tan học buổi trưa hè
Nụ cười rạng rung rung cành hoa trắng
Ta quay gót, giấu đi niềm cay đắng
Em một mình bến dữ quá xót xa
Thư bạn bè kể chuyện ở quê nhà
Từng dòng chữ ... ta nghẹn ngào ... bất lực !
hanvinh, Di.18.Jun.2002