sao em không đến cùng anh trong giấc mơ nữa!
Anh có là người phản bội không em
Khi trong mơ anh chẳng còn em nữa
Khi trái tim chẳng cháy thành ngọn lửa
Như buổi đầu tiên gặp mắt em nhìn
Có phải là anh đã mất niềm tin
Rằng tình yêu luôn luôn sống mãi
Như đứa trẻ nhận ra mình thơ dại
Anh hoài nghi cả bản thân mình
Nước mắt hai mươi trong như thủy tinh
Lăn trên má em một chiều đông gió nổi
Bờ vai rung làn tóc rối
Anh thấy lòng như có vết dao đâm
Bàn tay em giờ anh chẳng được cầm
Ngón nhỏ xinh như búp măng mới nhú
Giọng nói em sao cứ buồn đến thế
Anh có lỗi gì sao em chẳng nói ra
Để giờ đây hai đứa cách xa
Cả trong mơ em cũng không đến nữa