em bỏ ta đi
Em bỏ ta đi mùa đông lạnh lắm
Con đường buổi chiều chết lặng hàng cây
Cành lá trần truồng như lòng ta đây
Không còn tình yêu, không che không đậy
Gịot nắng nhấp nhô vàng nâu xô đẩy
Những chiếc lá khô bay nhảy trốn tìm
Mặt đường tủi thân lạnh lẽo nằm im
Con én co ro nhìn ta tội nghiệp
Em bỏ ta đi quên duyên tiền kiếp
Để mùa đông buồn nối tiếp mùa đông
Buổi sa'ng buổi chiều cũng như là không
Những phút ngóng trông đã là vô nghĩa
Đêm lạnh đơn côi sâu lòng mộ địa
Có tiếng thở dài bên vỉa hè xưa
Một mình ta về không đón không đưa
Con đường còn chưa quen ta một bóng
Em bỏ ta đi ngàn năm biển sóng
Chẳng tội ta về sầu đọng rêu xanh
DCCB