nhớ bến sông xưa
Con sông Cái uốn mình quanh một khúc
Bồi bên sông một doi cát thật mềm
Hoa gạo đỏ cuối hè như đỏ rực
Ráng vào chiều con nước vỗ mông mênh
Chú chim sáo líu lo nghiêng chiếc mỏ
Trên hàng cau bông trắng phủ từng chùm
Tiếng chuông chiều ngân nga buông tiếng gõ
Ngõ đường tà hoa nắng bớt lung linh
Con sông khẽ giựt mình như thức giấc
Níu nghiêng nghiêng đợt sóng vỗ mạn thuyền
Đây với đó tiếng ngư , tiều ới gọi
Trong lòng tàu cá vẫy rộn huyên thuyên
Con sông đã một thời tôi tắm mát
Xõa gương xanh soi tóc những rặng dừa
Trăng cũng với mình ra khoe vóc bạc
Lưu lạc con đò nhớ...bến sông xưa !