chưa kịp đặt tên ...
Có những nỗi buồn len qua kẽ lá
Hong mùa đông thành mảnh xương gầy
Khóc một chiều mưa rơi lả tả
Mờ nhạt cầu vồng vụt tắt chân mây
Có những nỗi buồn biết từ đâu đến
Xuyên qua tim đến rỉ giọt máu hồng
Tuyết đắp chan hoà màu hoa lơ đễnh
Cổ tích bắt đầu nhạt nhẽo thế chăng
Có những nỗi buồn đếm sao cho xiết
Như những vì sao vụt tắt bên thềm
Ước nguyện một lần chôn vùi nuối tiếc
Một mảnh tình hờ vá víu không tên