như mơ hồ về ngang
trời lặng lẽ sương mù giăng buổi sớm
mây bay mây xuống thấp ngang buồn
ngày nhạt nắng ngã màu con phố
đêm vẫn thầm ru giấc không buông
hương xưa đã từ lâu vắng bặt
đời quen dần với cung bậc vô âm
thơ vụng rối những ngôn từ thưa nhặt
rớt tàn theo thoáng nhớ xa xăm
chợt có lúc trăng choàng động giấc
mở vết hằn xưa khoe bóng đêm
ta vẫn đợi như từng thao thức
nghe nhịp đời thất lạc nhau thêm
rồi trăng khuất vào riêng cõi nhớ
ta ở đây và ta vẫn xa vời
đêm phủ dụ ngàn sao chấp chới
chân lạc về cuối phố mù khơi
ơi tiếng thở vẫn dài đeo đẳng
mùa giao mùa gót lạ hoang mang
chìm dưới mưa là nhịp buồn đã cũ
đời mơ hồ như giấc mộng về ngang
k.