theo chân ngày
... xuống phố
ta thành kẻ mộng du
một chiều lang thang phố
lối mòn nào đón đưa?
trời chưa thôi cơn mưa
nắng trốn rồi đâu mất?
đem nỗi buồn rất thật
dấu cả vào mây trôi
ta vẫn còn nông nỗi
ôi thương nhớ hoa vàng
cành thơm bay mấy ngả
có mùa đào vừa sang!
trời chưa thôi màu ngà
lại đòi chơi cút bắt
nắng thua rồi bật khóc
để một chiều mưa giăng!
k.