theo chân dã tràng
Rằng đời như áng phù vân
Mà lênh đênh giữa thăng trầm.. lại đau
Nặng lòng mang nợ kiếp dâu
Kiếp này trả hết, kiếp sau xin chừa.
Dã tràng xe cát bốn mùa
Ta ngồi so sánh mình thua dã tràng
Quanh năm cùng sóng mơ màng
Nào đâu biết được bẽ bàng ngày mai
Vậy là dẹp chuyện tương lai
Về ngồi xe cát cho bay nỗi buồn.
4t