miền trăng
Ở một góc trời yên ả ngủ
thơ vàng son dát giọt trăng im
có em nhón gót về đâu đó
xoã tóc ngang trời gọi gió lên
Tôi dọn đường trăng chấp chới bay
sững sờ hoa lá khóc đêm nay
chở muôn ý biếc qua hồn . gởi
khoảnh khắc tinh tươm . mật tẩm đầy
Là mộng . một trời em huyễn hoặc
hé một chân dung tố nữ nào
phơ phất cả miền cây cỏ mượt
tôi nằm . nghe hết một mùa xao...
Trăng ơi chảy hết vào thương nhớ
sông trời loang loáng lệ ngần tuôn
nhắm mắt . nhìn vào thăm thẳm của
hồn im đọng lại mấy bờ sương...