biển
Biển,
đã già đâu ?
sao có sóng bạc đầu
núi,
trẻ trung gì ?
mà tình non cứ mãi ?
Tôi săm soi gương mặt mình
mũi nhô lên làm tháng, năm
mắt chìm sâu làm giây, phút
những sợi râu chớm bạc
lỉa chỉa ngọn roi thù
Nhân gian chắc sẽ khoanh tay nhìn
phần nhân gian khác, chết
em bày ra một khuôn mặt vô hồn
chẳng thèm nhìn ta, chết
Đêm, tách rời hai ngày
trước, sau vài canh khắc
chiều nay và sáng mai
xa, gần đâu biết trước
cõi chiêm bao, mộng mị
xé toang mùa hư, hoang