lốt chim
LỐT CHIM
Tôi, gã chim đơn độc
Giữa phố bụi vênh vêu
Cộ xe buồn ngao ngát
Tiếng ho giam trước ngực
Giọng khóc lầm khóe cười
Gã chim tôi cạn lời
Hôm xa dần cội rễ
Trái đắng trổ khơi khơi
Hóa chiều buồn kinh kệ
Hóa điệu vần ước lệ
Quên tiếng võng mồ côi
Chim trót đội lốt tôi
Ôm hình hài gán ghép
Dàn đồng ca loài người
Tôi huênh hoang nói cười
Tập hót câu đãi bôi
Trong chiếc lồng sơn phết
Tôi héo hon nuối tiếc
Chim khát đến rưng rưng
Một lần về lại rừng
Tìm nhành xưa đánh giấc …
Và sáng ngày dụi mắt
Tôi thốt toàn lời chim.
ĐCĐ