giã giêng
GIÃ GIÊNG
Giêng nói giã từ, ngơ ngác tháng hai
Tôi quay về nên bàn chân ngần ngại
Cầm vết thương chiều ngồi nâng niu mãi
Râu tóc tủa dài kể chuyện đi hoang
Chắc sẽ nhớ tôi qua nốt du ngân
Mưa tin hết mỗi đêm thôi ngờ vực
Người sẽ quên tôi như quên điều hư thực
Rong rêu trở mình đá nhận lại phần đau
Giêng nói giã từ, tôi đã nói gì đâu
Bàn tay chắp mắt ngàn sâu lễ độ
Hoàng hôn rộng hay dáng người hóa nhỏ
Nỗi buồn sổ lồng
con sáo bay xa
ĐCĐ