biến khúc rừng, phố và sông
BIẾN KHÚC RỪNG, PHỐ VÀ SÔNG
Chợt bật hú thử coi rừng ngủ, thức
Lá bao nhiêu đã trút cạn buồn chưa
Xuân sắp hết, em lấy gì trang sức
Tâm hồn tôi chùng thấp đợi sa mù
Thương cảm quá chân phố còn ngụp lặn
Mấy nẻo đời hư ảo với lung linh
Ân hận vậy là khi mình nguyệt tận
Réo rắt kia ai chải khúc du tình
Chợt bật khóc thử coi sông thức, ngủ
Dòng ái ân sóng sánh mấy tình em
Ôm thương tích tôi tìm về tự thú
'Cầu ván đóng đinh' ru mãi một êm đềm
ĐCĐ