mưa nhạc
MƯA NHẠC
Những ý nghĩ rào rào kéo về như bầy ong đêm
Mỗi vết châm đau một lời phê phán
Chân tôi mộng du bên bờ vực đắm
Chìa tay ra – toàn nhận lấy khước từ
Ngoảnh về em, đôi mắt tím ưu tư
Em của đàn bà từ một lần con gái
Mê hoặc vội vàng cài hàng khuy ái ngại
Tôi và đêm chẳng thiết nói năng gì
Đành ngồi đây đếm giấc lạnh vô tri
Số phận, như chiếc đinh, đóng lên ngực mình tứa máu
Đam mê thuở hoang đàng người đánh tráo
Màu nến hồng cháy suốt chẳng vì ai
Còn bài thơ ngâm ngợi đợi ban mai
Của thằng bé khổ đau chưa biết mình là người lớn
Hạ gõ nhạc trên mặt đường xao động
Em xa rồi
mùa mưa lại cùng tôi …
ĐCĐ