kinh chiều
KINH CHIỀU
Mưa ngâu rồi ra biển
Cây cội sẽ về rừng
Chạnh lòng thương con én
Mái phố nào trú đông
Ta lang bạt một đời
Quê nhà giờ lơ lắc
Góc quán một cõi ngồi
Nhẩm bao điều được, mất
Ước một lần nhắm mắt
Thức giấc thấy nghìn năm
Thèm trái tim trong ngực
Niệm đủ lời xa xăm
Tiếc nỗi chưa vào xuân
Được ngắm lần lộc mới
Mỗi đêm thêm một rằm
Vầng trăng luôn áo mới
Chỉ tiếc thời gian vội
Chưa kịp lưu dấu chân
Nhắc buồn xưa thêm tội
Kẻo tình quỳ ăn năn.
ĐCĐ