tưởng mai
TƯỞNG MAI
Em đứng lau tóc bên vuông cửa ngập ánh sáng
Tỏa hơi ấm râm ran khắp căn phòng mồ côi
Nào dám đòi hỏi gì hơn nữa
Vệt ân ái muộn mằn dưới ánh nhật đợi chia tay.
Tôi sẽ gửi em trùng hôm mùa gửi lá
Nỗi hư hao nát nhầu nằm xếp nếp quanh chân
Chăn chiếu lót gọi trần gian về ngủ lại
Cầm vết thương trên tay khiêm tốn với ân cần.
Em đứng lau tóc bên vuông cửa ngập ánh sáng
Tôi đã đầy chuẩn bị sắp tôi vơi.
ĐCĐ