giã mưa
GIÃ MƯA
Người đi rây rắc nỗi mưa
Hồn ta mấy hột gió đùa qua em
Chiều rơi sũng cánh chim đêm
Ngón đau nà nuột thơm trên phím cầm
Mưa xa rối sợi tình gần
Xanh xao thoáng chốc đã lần hao hư
Xòe tay tìm đếm tuổi dư
Muộn phiền căn cớ biết từ bơ vơ
Trăm năm réo cuộc hững hờ
Thắp hương tẩn liệm úa bờ vi vân.
Người đi gầy dáng trăm năm
Chút gian dối ấy có cần không em?
ĐCĐ